Bác vào nhà tôi, nhờ tôi làm đơn cho xin vào viện dưỡng lão. Bác đã gần 80, vẫn còn đi lại tốt, vốn có chồng mà không có con, chồng mất đã lâu, bấy lâu ở chung với chị gái. Lâu ngày người già với nhau lại khó tính, nhà cửa chắc chật chội, thành ra bác ra ngoài thuê phòng trọ lâu nay. Giờ mỗi ngày một yếu, nghĩ đến VDL.
Sau khi tìm hiểu giá cả, khả năng tài chính của bác, thì bác có thể vào một viện, nhưng cần giấy xác nhận hồ sơ một chút. Việc này cần người cháu ruột làm ở một cơ quan nhà nước giúp đỡ.
Khoảng 2 tuần sau, không thấy bác đến đưa giấy tờ như đã hẹn để tôi đi nộp giúp. Nghe kể thì chưa có giấy tờ, vì người cháu khi lên xin xếp ký hồ sơ, bị người sếp mắng cho té tát, rằng vì sao để dì ruột vào VDL trong khi có khả năng đón về nhà.
Các nguyên nhân gây đen da
Từ một cái like của Giáo Hoàng nghĩ đến chuyện đánh ghen
Bị cảnh sát Pháp mời về đồn
Nghe vậy, tôi bực bội người sếp lắm. Sống chung khó quá người ta mới phải ra ngoài rồi giờ xin vào VDL. Có thế mà không hiểu mà ký hồ sơ cho!
Một tuần sau, bác ấy gửi lời cám ơn tôi đã giúp đỡ (dù chưa giúp được gì!), vì đã về nhà người cháu ở, không vào VDL nữa. Thì ra sau khi bị xếp mắng, xấu hổ quá, người cháu đã đón dì về nhà ở.
Ơ, trong cái rủi có cái may, tưởng ông sếp mắng cho là việc không hay thì ra lại được việc phết.
Ây nhưng mà trong cái may lại có cái rủi, đã sống không hòa hợp, liệu có sống vui không?
Thôi cũng không phải là chuyện của mình.
0 comments: